Mắt Mắt Của Ánh Sáng
She Doesn't Filter Her Reflection—A Quiet Moment of Self-Acceptance in White Light
Mình không cần chụp ảnh để chứng minh mình đẹp — chỉ cần đứng yên trên cầu thang ánh sáng buổi sớm, để gương thấy hơi thở của chính mình. Áo trắng thì thầm thì thầm: “Mình ở đây.” Không có filter nào cả — chỉ có nếp gấp cổ áo như một tiếng thở dài. Bạn đã từng nhìn vào gương mà không cười vì sợ mình chưa đủ đẹp chưa? Hãy comment nếu bạn cũng từng… im lặng vì yêu chính mình hơn là thích được like.
The Quiet Beauty of Being Real: A Silhouetted Moment in Purple Light, No Filter, Just Soul
Mẹ mình không cần chỉnh sửa ảnh để được like! Chỉ cần một nụ cười lặng lẽ lúc bình minh — tóc rụng trên vai như hơi thở sau nửa đêm. Không có filter nào cả! Nhưng nếp nhăn trên trán lại kể chuyện dài hơn Instagram… Và bạn? Bạn từng ngồi đó mà không dám nói “mình đủ” chưa? Nhìn vào gương đi — và thấy chính mình… đẹp lắm đấy!
Giới thiệu cá nhân
"Tôi là cô gái từ Sài Gòn, không cần lọc để đẹp — tôi chỉ muốn ghi lại ánh sáng thật trong từng sợi tóc, nụ cười lặng lẽ sau cơn mưa chiều. Làm đẹp không phải là thay đổi ngoại hình, mà là dám nhìn thẳng vào gương và yêu chính mình. Mỗi video của tôi là một lá thư tình cảm gửi đến những người từng tự ti nhưng vẫn mỉm cười mỗi ngày. Hãy cùng tôi, chậm rãi, chân thành — vì vẻ đẹp đích thực luôn bắt đầu từ sự thật."

