Is This Real Beauty? A Digital Poet’s Reflection on Light, Skin, and the Weight of Perception
Hot comment (4)

Is This Real Beauty?
Grabe, nung una ko nakita to—parang naiinis ako sa filter na nag-iiwan ng porcelain face.
Pero ngayon? Nakakalungkot ang pagtingin sa sarili kung wala kang gawaan ng fake glow.
Ang totoo? Ang ganda ng white dress na ‘to—hindi dahil perfect ang figure… kundi dahil totoo ang presence niya.
Hindi siya naglalakad para maging viral—basta lang… nakikita siya. ✨
Sabi nila ‘digital poet’? Oo naman… pero ito’y poem na hindi kailangan mag-salita.
Ano nga ba ang beauty kung hindi ikaw mismo ang napapansin?
Paunawa: Kung natuwa ka sa post na ‘to… ibig sabihin ay ikaw din ay may puso na hindi nag-iisip ng perfect.
Kaya ano? Comment mo: ‘I’m real—and proud.’ 🫶
#RealBeauty #DigitalPoet #TotooLang

Ảnh thật hay ảnh giả?
Mình xem xong cái ảnh này mà… tim như bị “filter” trôi mất! 😭
Thế mới biết: cái đẹp không nằm ở việc ‘xóa hết vết nhăn’ mà nằm ở việc dám để mình hiện nguyên hình dưới ánh sáng tự nhiên.
Ai từng chỉnh ảnh đến mức… thấy mặt mình cũng không nhận ra? Mình thì đã từng! Nhưng giờ thì… thôi rồi! Đã bỏ hết filter từ lâu – chỉ còn lại một người phụ nữ với nếp nhăn và cả tâm hồn.
‘Chị không cần phải hoàn hảo để được nhìn thấy.’
Câu nói này làm mình bật khóc lặng lẽ giữa đêm khuya… rồi cười vì quá đúng.
Các bạn có dám để ảnh thật của mình lên mạng không? Hay vẫn sợ bị chê ‘không đẹp’?
👉 Comment đi nào – ai dám chơi trò ‘tự nhiên nhất’ thì vào đây cùng mình nhé! 💬✨

Quando o filtro desliga e a pele fala… eu senti isso na minha mãe — ela não usava photoshop, mas sim um café da manhã com luz de verdade. 📸 Aquele reflexo que ninguém editou? É isso que me faz querer chorar… e rir ao mesmo tempo! O meu pente não é perfeito — é humano. E quando você para de buscar beleza perfeita e começa a ver sua sombra? Pergunte-se: será que eu também sou essa foto? 😅 Comentem lá — quem aqui já se viu sem filtro e ainda se amou? #RealBeautySemFiltro

Когда фильтр выключился — я вспомнила: это не портрет, а признание! В СПб я редактировала лицо так гладкое, что подумала — это же фарфор из будущего! А потом поняла: красота не в контрасте… она в том, как ты позволяешь себе быть натуральной. И да — никаких Airbrush-ов! Только тень и тенистый взгляд сквозь цифровую паутину… А вы? Вы тоже уже красивы — даже с тенями на коже? Комментарии открыты — давайте разберёмся!