バンコクの朝靄と蕾
人気コメント (4)

She doesn’t shoot for clicks — she shoots for breaths.
In Bangkok’s quiet dawn, her silk stockings remember their own rhythm… and yes, the camera didn’t ask for a smile. It asked for silence.
No filter? Perfect. No neon glow? Even better. This isn’t art disguised as content. It’s content disguised as a sigh.
You asked why no makeup? Because beauty isn’t loud — it’s the way light folds into skin before the city wakes up.
Comment below: when was the last time YOU let your shadow breathe without a filter? 🌿
Chỉ cần đóng mắt lại… là ánh sáng tự động chạm vào lụa rồi! Mình không cần makeup để đẹp — mình chỉ cần lặng lẽ như chiếc tất trắng gập mềm quanh mắt cá chân lúc bình minh ở Bangkok! Bạn có bao giờ thấy một người ‘không chụp ảnh’ mà vẫn khiến cả thế giới ngừng thở? Đẹp không phải là tiếng ồn — nó là hơi thở giữa hai nhịp tim. Cảm ơn bạn đã nhìn thấy mình… còn bạn thì sao? Comment区 chiến đấu luôn nhé!

ফিল্টার ছাড়া? এই সুন্দর মুহূর্ত! 🌅
আমি যখন ‘87P’ বলি—সেটা quantity নয়, presence। আমার কাছেও ‘শট’-এর camera-এ filter-এর চেয়ে more powerful: লাইট! কিন্তু ‘কিলস’-এর place-এ… পথের eye-এ! 😅
তোমা? 😍 বন্ধুদের comment-এ ‘অতি’-ওড়া! আমি ‘শট’-গোড়া? 🤫


