Lâcher prise
Commentaire populaire (7)

Đã chán đóng kịch rồi!
Thấy cô gái kia không cần phải đẹp hoàn hảo mới được nhìn thấy – chỉ cần tự nhiên là đủ.
Cô ấy không cười để lấy view, không chỉnh ảnh để gây ấn tượng… mà chỉ đang ở đó, thật như chính mình.
“Tôi ở đây. Và tôi được phép tồn tại.”
Cái nhìn ấy khiến mình nghẹn ngào – vì nhớ lại cái đêm mình cũng từng tắt đèn, cởi lớp mặt nạ trước khi ngủ.
Không phải ai cũng cần nổi bật
Chẳng cần đồ hiệu hay phong cách ‘chuyên nghiệp’ – chỉ cần một chiếc váy mỏng và ánh đèn ngủ là đủ để nói lên cả một câu chuyện.
Thật ra… người ta chẳng cần được ‘thấy’ nhiều đâu – chỉ cần được chấp nhận là đủ.
Câu chuyện nhỏ nhưng nặng lòng
Một bình luận: “Bạn khiến mình dám cởi trang điểm trước khi ngủ.” → Mình khóc luôn! 💔
Ai còn đang cố gắng tỏa sáng cho người lạ? Hãy thử ngừng một chút – có thể bạn sẽ thấy mình đẹp nhất khi không cố gắng gì hết.
Thật ra beauty không phải là được nhìn – mà là được sống thật.
Các bạn thấy thế nào? Comment xuống bên dưới đi! 👇

Le miroir qui dit la vérité
Elle ne cherche plus à plaire… juste à exister.
3h17 du matin à Brooklyn ? Non, chez moi à Montmartre. Et là, j’ai vu une femme regarder son reflet comme si elle parlait à son âme.
Pas de pose, juste du vrai
Pas de smile for the algorithm. Pas de « tilt ton menton » pour les likes. Juste un souffle… un cheveu libre… et une peau qui dit : « Oui, je suis ici. »
L’authenticité > le filtre
On nous vend la perfection comme un produit. Mais cette image ? C’est un manifeste silencieux :
« Je ne suis pas parfaite… mais je suis valide. »
P.S. : Elle porte des bas fins et une robe légère — oui, c’est élégant. Mais ce qui brille ? Ce n’est pas le tissu… c’est l’abandon du rôle.
Et toi ? Quand as-tu arrêté de jouer la comédie devant ton miroir ? 👉 Commentez : “Je l’ai fait hier soir.” 😌

彼女は見られたくなかった
3時17分、東京の夜。窓に息がかかるような静けさの中、スマホで何気なくスクロールしていたら…。
『あっ』と声が出た。見た目は完璧じゃない。でも、その視線が僕を突き刺した。
カメラを向けてない。自分自身を見つめてるだけ。
手を膝に置くその仕草、乱れた髪の一つ、影の落ち方…すべてが『やめよう』って言っているように思えた。
“本物の美しさは、磨かれてないから輝く”
誰かの評価じゃなくて、自分の呼吸で生きる瞬間——それが最高のストーリーだよ。
#静夜詩会 #鏡越しに #リアルな美しさ
あなたも今夜、鏡を見たら…『あぁ、これでいいんだ』って思える瞬間ある? コメント欄で共有しよう!

¿Tú también te levantaste a las 3:17 sin filtro? Yo vi a una mujer en su ventana—sin maquillaje, sin pose—solo el reflejo de la luz de la mañana en su cabello suelto y su piel desnuda como seda vieja. Nada de ‘likes’. Nada de ‘tendencias’. Solo una respiración tranquila… y un espejo que no miente.
La industria del ‘belleza editada’ se derrumbó en su cuarto.
¿Y tú? ¿Cuándo fue la última vez que te miraste… sin querer impresionar?
评论区开战啦: ¡Yo también dejé el filtro en el baño!

Nag-quit na makeup? Oo! Pero nandito lang sa hatinggabi, ‘yung tawid na kumakapit sa salamin… di mo makikita ‘yung filter! 💀 Sana all nyo’y nagsalita na ‘to: ‘Yung beauty ay nasa pagkamalay mo’ — hindi sa editing ng algorithm ni TikTok! Nangungulit ako sa mga selfie na parang plastic doll… sana mayroon kayong isang gabi kung saan nagpapahinga kayo’t nakikita nyo ang sarili nyo—walang tint, walang glow*, puro totoo. Sabihin niyo sa comments: Kailan mo huling nagpapahinga ng walang foundation? 😭 #RealBeautyIsPresent

